Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

Nhìn lại ! tìm lại ! nhớ lại ! ....= quay lại ?

"Cười đi em ! dừng khóc nhé ! mình xa nhau có lẽ do ông trời ..." chiều đông se lạnh ngồi một mình nghe cái bài hát này chợt ký ức lại chạy đâu tìm về !
      Hình như cái sợi nhớ lại căng ra thì phải, Hắn đã ra đi, hắn đã đi như hắn chưa bao giờ từng đến, cái lúc này đây chợt nhớ hắn vô cùng ! chẳng lẽ cái câu nói khia là thật sao ? "ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ ! nhưng dặn lòng cố nhớ để mà quên !" ô hay, không quên cũng không nhớ là cái cảm giác khi ở bên hắn, nhưng hôm nay khi chợt nhìn lại khi không còn hắn nữa, khi hắn đã xa tầm tay với của mình thì tự nhiên thấy nhớ hắn vô cùng !
      Tự hỏi mình tại sao lại như thế này ? nhưng không sao mà trả lời được đâu ! đơn giản thôi mà : là do mình chưa thể quên được hắn ! đúng vậy cho tới bây giờ mình vẫn không tin là hắn đã đi ! chuyện hắn đi cứ như là một chuyện đùa ấy ! mình iu hắn ư ? ...
       Lại một mùa đông nữa đấy ! mùa đông này không có hắn bên cạnh chắc là lạnh lắm đây, hắn ở nơi ấy không biết thế nào ? "ở nơi ấy hắn có buồn không , ở nơi ấy hắn có lạnh không - nhớ hãy mặc áo ấm cho mùa đông". ừ nhỉ cái mùa này hắn ốm suốt....!
       Hắn đi khi mình còn chưa tỉnh ngủ - giờ hắn ở đâu ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét