Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

toi ---- tim gi ?

hững lúc em buồn anh đến bên cạnh muốn cho em bờ vai
Lúc em buồn anh tự trách mình chẳng che chở được em
Những lúc em cười anh bỗng yêu đời
Thấy thương em nhiều hơn
Ước mong thời gian sẽ đứng lại ngay khoảnh khắc này đây.

Chỉ cần được thấy em cười vui, thấy em bình yên
Là mọi buồn đau mọi lo toan cuộc sống như dần tan biến
Điều anh mong ước thật giản đơn
www.YeuCaHat.com
Ước mong ngày sau dù đời buồn đau mình luôn sẽ gần nhau.

Hạnh phúc xa vời với biết bao người
Với riêng anh thì không
Bởi biết rằng anh luôn có em cùng chia sớt buồn vui.

(Những lúc ... gần nhau.)

Rồi thời gian sẽ trôi, dòng đời sẽ đổi thay
Nhưng tình yêu anh đã trao không thay đổi.

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

soi nang cuoi chieu !

Em ơi ! hình như chúng mình
Đã hết yêu nhau mất rồi
Tại vì sao em hãy nói đi
Hay vì Anh vô tâm hững hờ
Nên vô tình đánh mất 2 ta

Rất khó để đến với nhau
Đừng buông xuôi tình yêu chúng mình
Mình đã hứa với nhau những gì...
Mình hãy giữ trọn vẹn Lời hứa
Hãy cho ta yêu nhau thêm 1 lần nữa....

Mình tạm chia tay nhau nhé em
Để ta biết đc có yêu nhau kO?
Mình tự cho Nhau 2 lối đi
Để xem quãng đường của ai xa Hơn...
Thời gian sẽ nói lên tất cả
Nếu ta còn yêu sẽ quay trở về...
Thì lúc đó hai tA sẽ cùng mở rộng trái tim...
Và cùng Cho nhau....

Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

Nhìn lại ! tìm lại ! nhớ lại ! ....= quay lại ?

"Cười đi em ! dừng khóc nhé ! mình xa nhau có lẽ do ông trời ..." chiều đông se lạnh ngồi một mình nghe cái bài hát này chợt ký ức lại chạy đâu tìm về !
      Hình như cái sợi nhớ lại căng ra thì phải, Hắn đã ra đi, hắn đã đi như hắn chưa bao giờ từng đến, cái lúc này đây chợt nhớ hắn vô cùng ! chẳng lẽ cái câu nói khia là thật sao ? "ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ ! nhưng dặn lòng cố nhớ để mà quên !" ô hay, không quên cũng không nhớ là cái cảm giác khi ở bên hắn, nhưng hôm nay khi chợt nhìn lại khi không còn hắn nữa, khi hắn đã xa tầm tay với của mình thì tự nhiên thấy nhớ hắn vô cùng !
      Tự hỏi mình tại sao lại như thế này ? nhưng không sao mà trả lời được đâu ! đơn giản thôi mà : là do mình chưa thể quên được hắn ! đúng vậy cho tới bây giờ mình vẫn không tin là hắn đã đi ! chuyện hắn đi cứ như là một chuyện đùa ấy ! mình iu hắn ư ? ...
       Lại một mùa đông nữa đấy ! mùa đông này không có hắn bên cạnh chắc là lạnh lắm đây, hắn ở nơi ấy không biết thế nào ? "ở nơi ấy hắn có buồn không , ở nơi ấy hắn có lạnh không - nhớ hãy mặc áo ấm cho mùa đông". ừ nhỉ cái mùa này hắn ốm suốt....!
       Hắn đi khi mình còn chưa tỉnh ngủ - giờ hắn ở đâu ?

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

B^U^Ồ^N ?

Anh đã sai. Tại anh tất cả, tại anh mà cuộc tình này mới phải chia lìa như vậy.
Lỗi lầm là do anh. Không phải tại em đâu
Buồn
Anh đã buồn rất nhiều. Anh nhớ lại những lúc mình bên nhau... có lúc vui, lúc em giận anh nhưng lúc giận em rất dễ thương, không khi nào anh lại có thể ghét em hết. Mỗi lần như vậy anh thấy thật hạnh phúc nhưng lại chợt tan biến không bao lâu khi anh chợt nghĩ về hiện tại... anh đã mất em thật rồi. Một cái buồn vô tận mà có ai biết được.

nó rất buồn nó không biết phải làm gì....
nó khóc...khóc vì ai....

nước mắt nó rơi....
nó ôm lỗi buồn ....
1 mình nó....

nước mắt...
lỗi buồn ....
vì sao luôn đến với nó....
ngày ngày nó hận mình...
hận đời sao cay đắng...

nó nhớ 1 ai đó...
ngươi mang đến cho nó hạnh phúc...
rồi cũng cướp đi hạnh phúc của nó...

buồn nó không biết nói với ai...
không ai hiểu nó...
không ai quan tâm tới nó...


nó hận ngày nó được yêu...
nó tuyệt vọng ...
nó không còn niềm tin vào ai đó...
trái tim nó đã chết ...
chết cùng tình yêu của nó...
nỗi buồn....nó...không biết...phải làm sao...

nó không muốn...mình buồn...
nó không muốn nhớ...

nhưng sao nó vẫn nhớ đến người ta...
nó vẫn muốn có 1 câu chuyện cổ tích...

nó tự hỏi mình...
còn yêu.... còn có thể tha thứ hay không...
nó không biết...
đến bao giờ mới có người thật lòng với nó...
yêu nó như nó đã yêu...

nó vẫn đi ... nhưng nó không biết nó phải đi đâu ...
thế giơi thay đổi người ta cũng thay đổi...
nó không còn gì...
1 mình nó...
tại sao người ta không yêu nó như người ta nói...
hạnh phúc với nó có phải là rất xa...
nó sợ phải yêu ... trái tim nó lại vỡ nát ...

nó muốn người mình yêu được hạnh phúc...
nước mắt làm nó đau...
nhưng vì sao nó khóc ..
vì sao nó buồn....

nó cứ nghĩ rằng thế giới này không thuộc về nó...
nước mắt trằn bờ mi nó...
tình cũng đã tan...
hận...
buồn...
lỗi cô đơn..

nó không muốn mình phải như vậy nó buồn
Dù biết người nó yêu sẽ không về đâu
Vì bao nhiu lời thề đầu nó đã chôn sâu vào trong nỗi nhớ...

tình đau rồi.
Đành khóc vậy thôi, đành khóc vậy thôi!

nó vẫn còn yêu ...
nhưng nó không thể thứ tha ...
không thể thứ tha cho minh...
nó muốn đi tìm cuộc sống mới ...
nó hy vọng nó sẽ hạnh phúc...
trái tim nó lại được sống...
lại đươc yêu...

Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010

yeu thuong oi ! hay quay ve ^_^

Anh dang đôi tay, anh ôm lấy em.
Anh đang cố níu yêu thương trở về.
Nhưng sao đôi tay, buông lơi quá nhanh.
Anh không thể giữ yêu thương ở lại.

Hôm nay em đi, em có nhớ không?
Từng lời hẹn ước yêu thương mặn nồng.
Bên trong con tim anh như khóc oà.
Trên đôi mắt đã ướt đẫm lệ nhoà.




Em hãy nín đi, đừng làm anh khóc theo.
Anh không trách gì, em hãy cười lên đi.
Trông thấy em cười, lòng anh cũng thấy vui.
Em hãy bước đi, đừng ngoảnh lại làm chi.
Em hãy nhớ rằng, người anh yêu chỉ e.
Em hãy tin rằng, anh vẫn đợi chờ em.
Anh sẽ đưa mình, chìm vào sâu giấc mơ.
Để bước bên em, như lời hứa ngày xưa.

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

vu vo

Chán quá! Mấy tuần rồi không lên Blog. Xem có ai comment cho blog mình viết không? Vậy mà chẳng có ai comment hết. Buồn!
Ngồi một mình chẳng biết làm gì, thôi viết cái entry nhỏ này đợi đến tạnh mưa ngoài sân.
Dạo này mình hay lo lắng, suy nghĩ nhiều,về cái gì à. Ừ thì về những lựa chọn của mình sắp tới. Lựa chọn có ảnh hưởng đến tương lai. Nói đến lựa chọn, mình chợt nhớ, ai đã nói "cuộc sống của mỗi chúng ta là vô vàng những cánh cửa, mỗi cánh cửa giống như những khó khăn mà tất cả chúng ta phải đối mặt. Mà đối mặt tức là phải tìm ra chiếc chìa khóa để mở mỗi cánh cửa ấy. 

  
Nhưng mỗi khi chúng ta tưởng rằng đã mở được cái ổ khóa trước mắt thì vẫn còn nhiều ổ khác vẫn còn ở phía sau”. Mình thấy đúng, đúng với chính bản thân mình trong hiện tại. Cuộc sống khắc nghiệt bắt mỗi người phải lựa chọn cho mình con đường đúng đắn để mà bước đi. Nhưng nếu chọn lựa một con đường không lý tưởng, thì sẽ thấy tiếc nuối. Tuy vậy khi đứng trước những quyết định quan trọng, không nhiều người trong chúng ta sẵn sàng quả quyết, sẵn sàng dũng cảm trước lựa chọn ấy. Sợ sệt. Lo lắng. Đắn đo. Ắt hẳn bạn cũng đã từng lững lự như mình bây giờ.

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010

Anh qua mo moong thoy !!!!

Hãy cho anh thêm phút giây ..... anh không bất ngờ !
Hãy cho anh quên tháng năm để anh không ngóng ..... chờ... !
            Ngày hôm nay gặp lại em ... sau bao ... time ... cách dài  -> lòng anh vui như ký ức trẻ thơ ... CHỉ là d0 không thấy em trong ,....time... quá dài _> để anh quên cả em với những ... ngọt ngào ......!
          Anh đã mang theo niềm tin quá nhiều ...Gặp lại em anh đắng cay hơn ngày ta cách xa ... ! ? Anh đã tin không điều gì làm anh thay đổi ..........! CÒn đâu ..... đôi chim hải âu bay cùng nhau về trong đêm tối .....???
          Hãy cho anh thêm time để anh không bất ngờ ... thêm time để mạnh mẽ một lần .... để wueen  những tháng năm cách xa .......
          "i love you more than i can say !!!"
     Từng đêm ngóng chờ hình bóng ai ngày nao ! chỉ còn đây những chiều lạng thầm bước trong tịch liêu .......

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

mua - va gio mua

Gió lùa qua khung cửa lành lạnh. Muộn thế mà chẳng hiểu sao không thể nào chợp mắt được ….

Uể oải vớ lấy cái headphone gắn vội vào tai, lục lọi trong danh sách nhạc rồi ngẫu nhiên nhấn mở “Chờ anh trong cơn mưa“, lâu lắm rồi không nghe bài này. Cái âm thanh trong suốt, nhẹ nhàng của Thuỳ Chi cứ ám ảnh mãi, bất giác thấy buồn, bất giác thấy cô đơn trong vô vàn những ý nghĩ...Tự hỏi hay là tại mưa? bởi người ta thường nói mưa luôn đem lại cho con người những nỗi buồn, những nỗi cô đơn.
 
 

Những người thích mưa luôn giam mình trong một nỗi cô đơn nào đó khó có thể diễn tả. Một ca khúc hay (em nghĩ thế) nhưng thực sự em vẫn chưa đủ những trải nghiệm để hiểu thấu những ca từ. Có chăng chỉ là sự gần gũi và trong đó chợt nhận ra một hình ảnh người con gái trong chính bản thân mình. Ơ… thế mình đã đủ cô đơn để có thể yêu nó chưa nhỉ?

Mưa trong đêm tìm theo bóng ai xa vời
Một ánh sao lung linh dần xa mãi trong đêm buồn
Sao ơi sao về đâu để tiếng mưa hoà
Nước mắt em trong buồn thương nhớ mong

Thực ra những cảm xúc trong con người em lúc này đang rất phức tạp, tất cả rối tung như chẳng hề tháo gỡ được. Nói không yêu – nhưng không phải. Nói không nhớ - nhưng thực ra lại nhớ rất nhiều. Giả vờ không chờ mong vậy mà trong tâm khảm lại luôn khắc khoải một điều gì chẳng rõ, mơ hồ như một ảo giác. Ảo giác yêu chăng?
 
 

Mưa vẫn rơi lặng lẽ như tiếng lòng của người con gái Hà thành. Đêm đặc quánh, y hệt như những giọt café mà em vẫn hay chọn. Nhớ mong chỉ có mình em - giấc mơ chỉ có mình em – không có anh... và thế là em khóc... !

Anh ngôi sao tình trong sáng bao mơ mộng
Nhìn mắt kia thơ ngây bừng lên tiếng yêu ban đầu
Biết không anh em chờ mong một tiếng yêu dịu dàng
Nhớ ai chờ ai bên khúc mưa xuân tình nhịp chung tiếng đàn …

Đêm, đắm mình trong ca khúc, lẩm nhẩm những ca từ, em chẳng phải nhân vật chính trong bài hát nhưng thực sự em đã cảm nhận được sự cô đơn và nỗi chờ mong quay quắt mà người con gái đã phải trải qua. Yêu và được yêu tại sao lại khác nhau đến như vậy?

Một lời yêu thương em mong thầm trao đến anh sao xa vời
Người yêu hỡi con tim hoài mong tiếng yêu dịu dàng
Mà người mãi xa xôi để mình em trong đơn côi
Thương nhớ anh em đi tìm một tiếng yêu....

Nhiều lúc nhận thấy sự cô đơn luôn hiện hữu và bao vây lấy bản thân mình. Đôi lúc lúc muốn hét thật to, muốn khóc oà như một đứa trẻ con. Khao khát một lời dỗ dành, khao khát một bờ vai để tựa. Những bài thơ, những tình khúc luôn hiện hữu một tình yêu giấu kín. Không ai hiểu, người con gái ấy cứ lặng lẽ như một kẻ hành khất đi tìm cho mình một tình yêu trong nỗi nhớ đơn côi. Cho đi yêu thương và thèm mong được yêu thương lại một lần. Khát khao tình yêu - phải chăng là có tội?

Em yêu anh tình yêu sáng trong nơi tâm hồn
Nhìn ai kia bên anh cùng câu ái ân trao người
Một mình em nơi đây nhịp con tim cô đơn
Thương nhớ anh em khóc thầm trong tiếng mưa
Chờ anh trong cơn mưa ….

Giá như tình yêu không phải là trò chơi, giá như em và anh chẳng còn những khoảng cách. Giá như chúng ta hiểu nhau hơn và giá như em chẳng phải là một kẻ thứ ba nào đó thì có lẽ những lời yêu thương sẽ không còn phải chịu cảnh cô đơn như lúc này . Em là một cơn mưa, cơn mưa ngang qua đời anh để rồi tan ra thành từng mảnh nhỏ . Cơn mưa em yếu mềm quá đỗi …

Trống trải quá, vắng lặng quá, yêu thương không thể sẻ chia! Em loay hoay trong chuỗi đợi chờ. Hạnh phúc là sự vẹn tròn. Được viết ra những cảm xúc của bản thân là một điều hạnh phúc. Em sẽ quên đi những giây phút bồng bột, sẽ quên đi bước chân người vội vã. Và quên cả những nỗi nhớ mà em đã xây dựng bấy lâu nay. Em có đủ ý chí, đủ nghị lực và đủ sáng suốt để làm điều đó bởi em còn khá mạnh mẽ .

Rồi đến một lúc nào đó, em sẽ đi café một mình, lang thang một mình, quên mất cảm giác trống trải vào lúc nửa đêm, không còn day dứt bởi những giọt mưa… Em sẽ không còn nhớ nữa…!

Đêm dần trôi, mưa dần tan, còn em mãi là em
Bao buồn thương, ngóng chờ anh, người xa mãi…

Những cơn mưa thường khơi dậy nhiều cảm xúc và khi trời mưa ng ta hay nhớ đến một ai đó... những bản nhạc cũng vậy.

neu ta khong gap nhau

Họ cần thời gian, họ cần tình yêu, nhưng họ vẫn phải để tình yêu chết, một cái chết được báo trước...

- Chúng ta về thôi!

- Uhm, về thôi!

- Chờ anh lấy xe.

- Không, em tự về.

- ... Anh sẽ rất nhớ em, em cũng ...

- Em cũng sẽ như vậy, sẽ cố gắng hạnh phúc. Tin em.

- Uh! Anh tin.

Cô gái ngoảnh mặt chạy về phía con đường dài, bất chấp những chiếc xe dựng lấn chiếm vỉa hè, những người đi bộ khó chịu vừa đụng phải, những con mắt tò mò không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mái tóc dài ngang lưng bị gió hất tứ tung, chiếc áo Cardian hồng nhạt khoác ngoài bay phần phật về một phía, gió như muốn cuốn lấy cái thân hình mong manh của một cô gái nhỏ. Bàn tay che đi đôi môi đang run bần bật vì lạnh và nước mắt, tất nhiên là cô có khóc, nhưng chỉ một chút thôi. Nếu khóc nhiều, anh sẽ buồn, anh sẽ hỏi tại sao, anh sẽ lo lắng? Cô vẫn chưa chịu tin rằng ngày mai cô sẽ mất anh. Cô không dám nhìn nhận sự thật, rằng anh đã chia tay cô. Anh - người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời của cô. Rõ ràng là cô đau khổ, rõ ràng là hai người rất yêu nhau, nhưng cái rõ ràng hơn nữa là họ không hề có duyên phận. Cô tự dằn vặt mình, nếu cô không trải lòng mình ra với anh, không nghe anh, và không biết anh thì giờ phút này, cho dù là một kẻ cô đơn, cô cũng chấp nhận.

Giá như ngày ấy ta không gặp nhau...

Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

ngay` buo`n nhat'

Chỉ khi nào bạn buồn thật nhiều bạn mới hiểu vượt qua nỗi buồn thật là vĩ đại! Ngày sinh nhật của tôi trôi qua trong nước mắt, trong sự cô đơn và trong một cảm giác trống vắng.ko có ai cả, bao giờ cũng vậy luôn cô đơn vào những ngày sinh nhật. Thèm lắm một tiếng chúc mừng của bạn bè,của người thân và của người ấy nữa.....
Sinh nhật năm nay
Tự đãi mình - chén đắng
Không thổi đèn cầy trong đêm vắng
Không cắt bánh để mời ai
Không có cả nguyện ước cho ngày mai
Đón tuổi mới bình thường như mọi bữa
Tiếng chuông quen không còn ngân vang nữa
Điện thoại buồn .... úp mặt ..... giấu tương tư!

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Vì sao thế?

...............Bỗng nhiên thấy nhớ ai đó ...

.............Bỗng nhiên muốn được thấy ai đó...

............Bỗng nhiên muốn được cùng ai đó dạo phố ...............

...........Bỗng nhiên thèm những câu bông đùa mỗi lần em với ai đó nói chuyện với nhau......

...........Bỗng nhiên muốn được ngồi quán cóc cùng ai đó , muốn đc nhâm nhi ly cafe bên khung cảnh bình yên......

..............Bỗng nhiên muốn được ôm ai đó thật chặt giữa buổi chiều đi bên nhau........

.............Bỗng nhiêm muốn được bá vai ai đó , tự nhiên như những người bạn tri kỉ.......

.............Bỗng nhiên muốn được ngây ngô bên ai đó , vô tư hồn nhiên, nhí nhảnh đáng yêu bên ai đó ..............

......................Bỗng nhiên ước gì ai đó có thể là tất cả những mong muốn như thế.........