Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

ngay` buo`n nhat'

Chỉ khi nào bạn buồn thật nhiều bạn mới hiểu vượt qua nỗi buồn thật là vĩ đại! Ngày sinh nhật của tôi trôi qua trong nước mắt, trong sự cô đơn và trong một cảm giác trống vắng.ko có ai cả, bao giờ cũng vậy luôn cô đơn vào những ngày sinh nhật. Thèm lắm một tiếng chúc mừng của bạn bè,của người thân và của người ấy nữa.....
Sinh nhật năm nay
Tự đãi mình - chén đắng
Không thổi đèn cầy trong đêm vắng
Không cắt bánh để mời ai
Không có cả nguyện ước cho ngày mai
Đón tuổi mới bình thường như mọi bữa
Tiếng chuông quen không còn ngân vang nữa
Điện thoại buồn .... úp mặt ..... giấu tương tư!

Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Vì sao thế?

...............Bỗng nhiên thấy nhớ ai đó ...

.............Bỗng nhiên muốn được thấy ai đó...

............Bỗng nhiên muốn được cùng ai đó dạo phố ...............

...........Bỗng nhiên thèm những câu bông đùa mỗi lần em với ai đó nói chuyện với nhau......

...........Bỗng nhiên muốn được ngồi quán cóc cùng ai đó , muốn đc nhâm nhi ly cafe bên khung cảnh bình yên......

..............Bỗng nhiên muốn được ôm ai đó thật chặt giữa buổi chiều đi bên nhau........

.............Bỗng nhiêm muốn được bá vai ai đó , tự nhiên như những người bạn tri kỉ.......

.............Bỗng nhiên muốn được ngây ngô bên ai đó , vô tư hồn nhiên, nhí nhảnh đáng yêu bên ai đó ..............

......................Bỗng nhiên ước gì ai đó có thể là tất cả những mong muốn như thế.........